Ngày trở lại thật sự đáng nhớ..Nhớ là vì bởi các sự kiện lạ lùng và khác thường diễn ra đúng vào lần đầu tiên 2 đứa bay cùng nhau..
Từ việc trả lại vali do quá cân của đứa e, từ việc taxi lạc đường, từ việc máy bay chuẩn bị cất cánh phải quay lại, và việc ngồi 3h trên xe bus Vietjet mới về đến nhà.. Lần đầu quả là đáng nhớ phải không Em? Lạnh.. không thể tả đó là cảm giác chung của 2 đứa khi vừa đặt chân xuống HN. Mặc dù đã chuẩn bị áo khoác nhẹ nhưng từng đợt gió thổi kèm mưa khiến cho không khí đã lạnh cành lạnh thêm. Nhìn hàng phố đông nghịt người, ngắm từng dòng xe cộ đang tấp nập về trung tâm thành phố khiến Hắn đôi chút xao xuyến..Mới đó thôi mà cũng đã gần 3 tháng rời xa Hà Nội.. Về nhà.. có lẽ là 2 từ được sử dụng nhiều nhất và mang ý nghĩa nhất trong thời gian này. Chưa bao giờ kể cả từ đợt đi du học, Hắn cảm thấy sự ấm áp và vui vẻ của gia đình. Bố.. đã 1 thời gian dài không còn linh hoạt và nói nhiều.. nay cũng đã cởi mở hơn và chia sẻ nhiều hơn mặc dù khuôn mặt lúc nào cũng đậm buồn. Mẹ... thì trái lại. Quá năng động..đến nỗi thời gian ở nhà và nói chuyện có lẽ đếm trên đầu ngón tay. Đúng là có đi xa mới thấy nhớ "nhà" :) Ngoài 2 ngày phải đi cả ngày do công việc, những ngày còn lại ở HN thật là tuyệt. Hà Nội ấm dần và ngừng mưa sau khi Hắn về.. Những con đường hk còn tắc nghẽn nữa.. Và về Hà Nội, không thể nhắc tới các món ăn, các hàng quán khiến Hắn và Em "nghiện". Đầu tiên là phải nói tới Quán Phở 33 Lê Đại Hành ngay gần nhà.. Hà Nội có rất nhiều quán phở ngon và nổi tiếng nhưng đv Hắn, có lẽ Phở ở đây là ngon nhất.. Nó không phải ngon vì thịt, càng không phải vì nước phở.. đơn giản chỉ là bánh Phở ở đây khác các chỗ khác.. sợi bánh to và dầy khiến cho mỗi lần ăn, cảm giác đầy miệng thật khó tả.. Và cái thói quen ngày xưa, đã ăn Phở xong là phải sang quán cà phê ngay cạnh - cf Lân 35 Lê Đại Hành.. quán hk còn đông như ngày xưa nhưng cái cảm giác ngồi vỉa hè ngắm từng người đi lại trên phố thật là thoải mái.. Em như con "nghiện" đồ ăn Hà Nội..cái gì cũng muốn ăn và muốn đi.. Bất kể bụng đã căng như trống..âu cũng là sở thích dễ thương. 1 trong những phố mà 2 đứa thích đến nhất đó là Tạ Hiện.. nếu đi buổi sáng, có thể thoả mãn cái thú nghiện ăn của Em bằng 2 món ngon bá cháy mà lại rẻ.. đầu tiên là món bánh mì chảo Cô Nga..quán tuy nhỏ và đơn sơ nhưng những ai đã đc Hắn dẫn đến đây khi đến HN đều phải ít nhất 1 lần quay lại để thưởng thức.. Và quán tiếp theo ngay gần đó là quán bún riêu của 1 cụ già.. nếu gọi là quán thì có lẽ quá to vì hàng của cụ chỉ đơn giản 2 nồi nước dùng và 1 ít ghế nhựa ngồi bệt.. Hắn khá ấn tượng với cụ vì 1 lẽ cụ chỉ bắt đầu bán từ 8h30 sáng và hơn 2h là hết sạch..hầu như những ai từng ăn cụ thì đều ăn món bún riêu thịt - thịt ở đây là thịt sống được xoay nhuyễn và bóp nén thành từng viên nhỏ.. mỗi bát như vậy chỉ 25k nhưng số lượng thịt và riêu có lẽ khi ăn, ai cũng bất ngờ. Còn rất nhiều món ăn ngon và rẻ mà 2 đứa từng săn lùng để ăn nhưng đợt này không có thời gian nhiều để ăn.. và sẽ ăn hết khi quay lại HN lần sau. Điều tâm đắc nhất khi về HN lần này đv Hắn đó là gia đình đã dần quen với sự hiện diện của Em và mọi thứ cũng trở nên thoải mái hơn. Bữa ăn trở nên ấm cúng và sôi nổi hơn khi có Em - mặc dù chỉ là người lắng nghe :) Hà Nội tuy lạnh nhưng thật tuyệt khi giờ đây Hắn có 2 nơi để trở về! Sài Gòn ơi!Ta về đây!
0 Comments
Cách Sài Gòn hơn 230km, Sóc Trăng là 1 điểm đến khá thú vị với không chỉ dân du lịch mà cả những Hội từ thiện. Là 1 tỉnh ven biển, người dân nơi đây chất phác và hiền hâụ vô cùng. Mặc dù không được ưu đãi về thiên nhiên, nhưng Sóc Trăng luôn luôn có 1 sức hút lạ kỳ với các nhóm/hội từ thiện.
Đã từng đến đây trong chuyến đi Miền Tây vào tháng 05 năm ngoái, ấn tượng duy nhất đọng lại trong Hắn chỉ là Chùa Dơi - nơi mà có thể nhìn thấy dơi ngay giữa ban ngày. Và lần này, cái duyên với nơi này đến thật lạ lùng cũng giống như Lucky đến với Hắn vậy.. Cũng không phải người hay đi từ thiện, cũng không mặc định hay định nghĩa “từ thiện" là gì.. Hắn đi chỉ vì đơn giản Hắn thích và vui.. Trong khi mọi người háo hức chờ đón khoảnh khắc chuyển giao giữa 2015 và 2016, Hắn lại ngồi đó với những suy nghĩ về khám phá mới.
Nếu như năm ngoái, Hắn đi lang thang về những ngôi làng dân tộc nhưng phủ đầy dịch vụ du lịch ở Sapa.. nơi mà những em bé dân tộc không còn chìa tay xin kẹo mà là xin “money"... nơi mà đến cái phòng nhỏ cũng đáng giá bạc triệu.. nơi mà cái lạnh lẽo bị tan chảy bởi dòng người du lịch.. nơi mà có lẽ sẽ còn lâu lắm nữa Hắn mới quay lại ![]() Hắn và Mẹ - 2 cá thể, 2 phạm trù có tương quan nhưng đầy tương phản.. 30 năm.. Mẹ luôn nghĩ cho Hắn nhưng Hắn luôn luôn phản đối.. 30 năm.. Mẹ luôn lo cho Hắn nhưng Hắn chỉ làm những điều Hắn muốn.. 30 năm.. Hắn làm Mẹ vui thì ít mà lo thì nhiều.. 30 năm.. Hắn khiến Mẹ phải đương đầu với bao gian truân của cuộc đời Hắn.. Hôm nay sinh nhật Mẹ, Hắn chỉ muốn Mẹ biết rằng những gì Mẹ nghĩ, Mẹ làm cho Hắn.. Hắn biết... Hắn hiểu.. Hắn cũng muốn nói những câu sến súa nhưng cái tính Hắn rất kỳ nên Mẹ thông cảm nhé! Mẹ cứ yên tâm vì giờ đây Hắn đã biết phải làm cái gì cho dù Hắn luôn luôn làm điều Hắn muốn :) Mẹ cứ sống vui vì giờ đây Hắn sẽ quan tâm Mẹ và Bố nhiều hơn cho dù Hắn ở xa.. P/S: Cảm ơn Mẹ vì tất cả những gì Mẹ đã dành cho Hắn. Nếu ai biết đến bộ phim "The Secret Life of Walter Mitty" thì hẳn đều vô cùng ấn tượng với vai diễn của Ben Stiller. Người đàn ông thầm lặng đã dám phá vỡ đi cái vỏ bọc của 1 anh chàng công sở sáng đi tối về như 1 công thức cố định để đổi lấy 1 cuộc sống trọn vẹn đầy cảm xúc. Và điều mà Hắn luôn khắc sâu chính là câu nói của anh - cũng như chính là slogan của tạp chí Life: "To see the world, things dangerous to come to; to see behind walls; to draw closer; to find each other; and to feel. That is the purpose of Life". Tạm dịch: "“Chiêm ngưỡng thế giới, đối mặt với hiểm nguy, nhìn ra phía trước; tiến lại gần hơn, tìm thấy nhau và cảm nhận chúng. Đó chính là ý nghĩa của cuộc sống" 2015 - 1 năm bản lề của tuổi 30, 1 năm của những sự thay đổi đột ngột, 1 năm của những thăng trầm cảm xúc.. Và 1 năm tuyệt vời khi được mở rộng tầm mắt, khi được bổ não bởi những con người đã/đang sống với đam mê giống Hắn.. 2016 - Sẽ là 1 năm của sự khởi đầu, Sẽ là 1 năm của xê dịch, Sẽ là 1 năm ngập tràn hạnh phúc và khó khăn... P/S: Hắn sẽ dành riêng 1 note để kể về những người bạn mà cơ duyên vồ lấy Hắn. Và cũng để "khoe" 1 chút về những trải nghiệm, 1 chút về đam mê, 1 chút về Em, hy vọng mọi người sẽ thích clip ngắn này! From Juno Tung with Love ![]() Hắn có 01 con xe cũ.. nó chỉ là xe số bình thường như mọi con xe khác.. bố mẹ hắn mua thưởng khi đỗ đại học.. nó không chỉ đưa hắn đi mọi nơi khi hắn vui, mà còn đưa hắn về mỗi khi hắn say.. Hơn chục năm, tưởng ngắn nhưng cũng rất dài.. cứ nhìn nó, hắn lại nghĩ “Cũng nhiều kỷ niệm phết nhỉ".. Hắn vẫn thường tự nhủ bản thân, nó không phải vật vô tri vô giác đâu, nó cũng như thằng bạn thân sống chết với hắn... Và cái suy nghĩ bất thường đó khiến hắn đặt toàn bộ niềm tin vào nó cho Hành trình sắp tới.. Hắn lo... nhưng Hắn biết Nó sẽ không bỏ rơi Hắn đâu và Hắn cũng vậy.. ![]() Ăn sáng xong nhấm một cốc cafe, đối với đàn ông mà nói, nó giống như cảm giác làm tình xong rồi hút thuốc vậy. Cái cảm giác khoan khoái để hơi gió lạnh tạt nhẹ vào bên mặt, khuấy leng keng chút đá, tận hưởng dư vị nồng ấm còn sót lại, với tôi, nó là vài phút trải nghiệm tuyệt vời. Thế cho nên, dù có phải dậy sớm hơn đôi chút, tôi vẫn cố gắng vươn vai choàng áo thật nhanh, để dành cho cái sự uống cafe ban sáng ấy. Chúc ngày mới tốt lành! ![]() Đã đến lúc, Hắn không còn sợ những đau đớn mà hắn sẽ trải qua trong cuộc đời này nữa.. vì tất cả chịu đựng của hắn đã trở nên có ý nghĩa! Mỗi sự thay đổi đều đồng nghĩa với sự từ bỏ và đánh đổi.. Và tất cả đều có cái giá của nó. Đã không còn những con người sống vì tâm huyết...chỉ còn lại những danh vọng của bản thân... Đã không còn những người bạn làm vì đam mê... giờ đây tiền bạc đã thay thế! Đã không còn những mảnh ghép hoàn chỉnh.. thay vào là những toan tính vụ lợi. Danh vọng ư.. Tiền bạc ư.. Toan tính ư.. Tất cả chỉ là nếp nhăn trong bộ não đã đứt dây thần kinh cảm xúc. "Greatness is not found in possessions, power, position, or prestige. It is discovered in goodness, humility, service, and character" Cuộc sống rất công bằng.. đó là điều tôi thích nhất ở cuộc sống..Nếu nó lấy đi 1 thứ, nó sẽ mang đến 1 thứ khác.. Hắn giờ cũng không còn sợ hãi khi phải chấp nhận đánh đổi và từ bỏ vì hắn đã quá quen rùi.. 30 năm thôi cũng đã khiến hắn phải nhìn nhận lại cuộc đời và mỉm cười với nó.. Đơn giản vì hạnh phúc đang chờ hắn, sự tự do đang đón chào hắn... Và hơn tất cả, người mà Hắn cảm thấy giá trị hơn cả con người Hắn đang đợi Hắn! "One day you'll see that every wrong thing in life was right" ![]() DAY 80: (01.09.2015) 1 ngày đầy suy nghĩ về công việc, về gia đình và về đam mê... Trách nhiệm với công việc có đem lại cho bản thân HẠNH PHÚC Trách nhiệm với gia đình có khiến ta VUI VẺ Theo đuổi với đam mê có mang lại HẠNH PHÚC & VUI VẺ... Câu trả lời dường như quá khó khăn. DAY 79: (02.09.2015) Quyết định sau 1 đêm trăn trở và trăn trọc... Theo đuổi đam mê :) ![]() DAY 78: (03.09.2015) Cứ quyết định việc gì lớn là ông trời liền đổ cơn mưa :) Con biết mà.. DAY 77: (04.09.2015) Công việc dồn dập.. không sắp xếp được thời gian nhiều.. Sẽ cố gắng dành cuối tuần để lên lịch trình. DAY 76: (05.09.2015) Đón chào thành viên mới :) DAY 75: (06.09.2015) Loading Project 10%.... ![]() DAY 74: (07.09.2015) Mệt mỏi vì... chơi game :) DAY 73: (08.09.2015) Công việc nhiều thứ phát sinh lung tung... ngẩn ngẩn ngơ ngơ DAY 72: (09.09.2015) Xong 1 cái Hợp đồng... tập trung cho Hành Trình DAY 71: (10.09.2015) Công việc chồng chất...dạo quanh Flamingo cũng thấy vui vui đỡ lại. ![]() DAY 70: (11.09.2015) Cuối tuần rùi.. TGIF :) DAY 69: (12.09.2015) FLAMINGO RESORT thẳng tiến ... DAY 68: (13.09.2015) Quá mệt mỏi cho 1 ngày làm việc DAY 67: (14.09.2015) Working n Working... ![]() DAY 66: (15.09.2015) Looking 4 fun! DAY 65: (16.09.2015) Missing u.. DAY 64: (17.09.2015) Going to Flamingo Dai Lai Resort DAY 63: (18.09.2015) Praying 4 not raining :) ![]() DAY 62: (19.09.2015) Everything was fine... DAY 61: (20.09.2015) Xã hội thật lạ thường :) DAY 60: (21.09.2015) Happy birthday dude Nelly Nhân! DAY 59: (22.09.2015) Lo lắng bộn bề... ![]() DAY 58: (23.09.2015) Khó khăn ngập tràn. DAY 57: (24.09.2015) Món quà ý nghĩa từ "my girl" DAY 56: (25.09.2015) Mong chờ DAY 55: (26.09.2015) Trung Thu cuối ![]() DAY 54: (27.09.2015) Có những suy nghĩ đôi khi chả cần nghĩ :) DAY 53: (28.09.2015) Sống tích cực cho những ngày dài phía trước DAY 52: (29.09.2015) Giúp đỡ học trò để tự cất bước.. âu cũng là niềm vui DAY 51: (30.09.2015) Quyết định đúng đắn hay sai lầm.. tất cả là do bản thân.. ![]() DAY 50: (01.10.2015) Thanh thản kèm với sợ hãi :) DAY 49: (02.10.2015) Nỗi lo ùa về DAY 48: (03.10.2015) Có chút hồi hộp DAY 47: (04.10.2015) Chủ nhật rong chơi ![]() DAY 46: (05.10.2015) Back to work DAY 45: (06.10.2015) Chuỗi ngày vất vả bắt đầu DAY 44: (07.10.2015) Hà Nội chuyển thu.. chíu khọ DAY 43: (08.10.2015) Ho.. Ho nữa.. Ho mãi.. ![]() DAY 42: (09.10.2015) Honey, honey, honey :) DAY 41: (10.10.2015) Flamingo Resort again... DAY 40: (11.10.2015) Quay cuồng với đống đạo cụ DAY 39: (12.10.2015) Ngủ & Ngủ ![]() DAY 38: (13.10.2015) Quá sức :) DAY 37: (14.10.2015) Lạng Sơn thẳng tiến DAY 36: (15.10.2015) Quay về Hà Nội ngày nắng nóng DAY 35: (16.10.2015) Flamingo Resort again & again... ![]() DAY 34: (17.10.2015) Có những hạnh phúc ... xa vời DAY 33: (18.10.2015) Chờ mòn ngày đó DAY 32: (19.10.2015) Còn 1 ngày thôi.. DAY 31: (20.10.2015) Tôi yêu người phụ nữ đó :) Còn gần 100 ngày nữa là hắn bước sang cái tuổi băm - độ tuổi mà hầu như ai cũng lao vào cày cuốc, lập nghiệp lớn, xây dựng ngôi nhà riêng...
Với hắn, 100 ngày này là 100 ngày vô cùng mâu thuẫn và đắn đo giữa sự ích kỷ và trách nhiệm của bản thân.. Hắn có rất nhiều dự định để thoả mãn cái tôi của mình nhưng dường như cuộc sống đang muốn nó trưởng thành hơn khi đặt nó vào những trách nhiệm vô hình... Hắn cũng chỉ là thanh niên 29 tuổi và đang đi con đường của chính hắn.. hắn có những hoài bão riêng, có những dự định riêng.. Hắn muốn làm rất nhiều việc trước khi bước sang tuổi 30 - độ tuổi mà bất kể ai khi nhìn vào hắn cũng nói: 30 tuổi rùi đâu còn trẻ, hãy tập trung cho gia đình và sự nghiệp kiếm tiền đi... Hắn đâu muốn 1 cuộc sống dập khuôn như hầu hết tất cả các gia đình phương Đông khác.. 1 cuộc sống mà chính chúng ta đang lầm lũi và hèn nhát với chính bản thân.. Hắn đâu muốn 1 cuộc đời thiếu đi những chuyến đi, những trải nghiệm, những khám phá.. 1 cuộc đời, con người lẩn quẩn trong tư duy tiền - tiền... Hắn đâu muốn những tháng ngày sắp tới là những tháng ngày nặng nề ... Hắn đâu muốn vậy... Hắn đã và đang sống có trách nhiệm nhưng đừng đòi hỏi hắn phải sống hết mình với trách nhiệm đó... Thế đó.. hãy để hắn tự do vì hắn là 1 người có trách nhiệm :) ![]() Hôm nay hắn dậy sớm hơn mọi ngày, hắn phải check mail.. kiểm tra mọi thứ, nhắn tin hỏi thăm team, trong đầu đầy lo lắng... Mọi ngày hắn cũng đã bung lụa lắm rồi nhưng hôm nay phải hơn vậy, hy vọng với chút may mắn cả team sẽ hoàn thành tốt công việc. Trời bắt đầu mưa râm râm, ôi Hà Nội mùa mưa tháng 7! Hắn nhắn tin, hắn email, hắn gọi điện.. mà 5-6h sáng, có mẹ cha đứa nào nghe máy đâu nên hắn đành check facebook.. Nhận tin nhắn chúc may mắn của người yêu, hắn bật dậy và đi tắm.. ít khi ngắm mình trong gương, hắn đột nhiên ngắm bản thân trong gương và thấy 1 khuôn mặt già khú .. đành tự "ảo tưởng sức mạnh" về ngoại hình để đón chào 1 ngày thật vui vẻ.. 7h lục cục mặc cái áo phông với cái quần ngố 2 tuần chưa giặt, lông nhông ra khỏi nhà.. tự nhiên thấy đường phố vắng vẻ lạ thường, có thể vì trời mưa nên ai ai cũng đi làm trễ hơn bt.. thôi thì lăn tăn chọn món ăn, hắn quyết định quay về món ăn từ thuở sinh viên Kinh tế - bún dọc mùng ở chợ Đại La.. Thật là không thể tin nổi, U vẫn nhận ra mình cho dù mỗi tháng mới thò cái mặt đi ăn 1 -2 lần.. Và theo thói quen, ăn no là phải uống.. quay về quán cf quen thuộc gần nhà.. thưởng thức ly "sữa pha cà phê" ngắm các đồng nghiệp nữ khu Vincom.. thú vui của bất kỳ thằng đàn ông nào ngồi 1 mình mà không cắm đầu vào điện thoại.. mà nhận ra xung quanh mình toàn các "đồng d.." .. vui lạ thường =))) Trời vẫn mưa.. sự lo lắng lại quay lại cũng giống như cái bụng đang căng phồng.. bắt đầu gọi điện, may quá cả team đã đến nơi an toàn và chuẩn bị setup.. 1 phần yên tâm trở lại vì có lẽ mình đã đặt đúng niềm tin.. Nhanh chóng trả tiền cf, đi lượn vòng hồ để lấy cảm giác mát lạnh.. Về nhà, bắt tay vào công việc của 1 Accounting.. nhận 1 thử thách khá khoai khi đang chuẩn bị 1 chương trình lớn.. hắn bắt đầu khó chịu, bắt đầu đắn đo, bắt đầu.. viết note vì đơn giản hắn cần 1 ý tưởng, hắn cần sáng tạo.. Và giờ hắn đang hỗn loạn giữa đống ý tưởng.. Một ngày thứ 2 đầu tuần khác xa với những ngày thứ 2 khác...
Tôi thấy em đã buồn vì 1 người lạ, em đã run rẩy vì nghe sự chê bai, em đã khóc vì 1 tin nhắn, em đã bực vì sự trễ hẹn, em đã chán vì không như mong đợi.... 1 con người cũ trong chính em... bất lực, vô vọng, tự ti và không mạnh mẽ và chỉ thiếu điều là vất bỏ mọi thứ để quay về nhà, tránh xa khỏi chốn đô thị đầy cô đơn. .................................................................. Em à! Hôm nay có thể là 1 ngày buồn nhưng a luôn có niềm tin tuyệt đối.. Anh tin rằng e bây giờ không còn là cô bé con của ngày hôm qua nữa.. Em đang đi đúng con đường của mình và đang cố gắng hết mình vì nó. Và hơn cả, em luôn có anh - 1 người bạn sẵn sàng lắng nghe - 1 người yêu luôn luôn chia sẻ và 1 người chồng tương lai luôn yêu thương em! 1 câu nói của 1 nhà văn bất chợt hiện lên trong đầu anh khi a nghĩ về em và a muốn chia sẻ với em: “Cuộc sống không phải là làm sao để chịu đựng cho qua cơn bão, mà là làm sao để biết nhảy múa dưới cơn mưa” Vì người hạnh phúc nhất không nhất thiết là người có được những điều tốt đẹp nhất, mà là người biết chấp nhận và sống một cách tốt đẹp nhất với những gì mà mình có được. Chúng ta đang sống hạnh phúc hay không? Tất cả tuỳ thuộc vào em đó :) Anh yêu em, L.T à <3 ![]() Cuộc đời mỗi người rồi ai cũng sẽ gặp một người khiến cho bản thân phải thay đổi... Thay đổi để trưởng thành. Thay đổi để phù hợp.. Thay đổi để yêu nhau... Và đôi lúc phải từ bỏ những điều không tưởng để được bên cạnh người đó.. Và hắn chưa bao giờ hối hận khi chọn điều đó. Hắn không biết tương lai sẽ còn bao nhiêu đoạn đường dài, bao nhiêu chông gai nhưng điều mà hắn cảm nhận được là Hạnh Phúc đang ở bên cạnh Hắn. Chúng tôi - 2 con người không dám tự nhận mình là "phượt thủ" chỉ đơn giản là đam mê "chủ nghĩa xê dịch"
Chúng tôi - 2 con người với tôn chỉ "làm hết sức, chơi hết mình" làm lẽ sống Chúng tôi - 2 con người dị biệt .. 30. Hắn có thể ngồi hàng giờ trước màn hình máy tính không làm gì cả, chỉ để nghĩ ra 1 cái gì đó mới mẻ có giá trị. Không còn hí hoáy đọc những câu chuyện cổ tích và thần thoại nhiều nữa, thay vào đó là Chiến Tranh và Hòa Bình, Đắc Nhân Tâm hay Sống Để Làm Gì…
30. Hắn im lặng nhiều hơn để nhận ra sự tàn phá khủng khiếp của lời nói còn hơn cả gươm dao khi nóng giận. Thay vì những lời trách móc, đay nghiến và cay độc, hắn thích đọc ngôn tình, thích những từ vô thưởng vô phạt. Hắn ngại vô tình làm tổn thương ai đó, và tổn thương chính mình. Hắn biết 1 lời nói ra thì dễ, nhưng để hàn gắn vết sước của nó tạo ra thì phải mất rất nhiều thời gian. Đôi khi chẳng còn gì. 30. Hắn đi xe chậm hơn, cẩn thận với từng cú nhấn ga xe và sẵn sàng dừng trước đèn đỏ nơi ngã tư đường. Hắn sẵn sàng nở 1 nụ cười và nói câu xin lỗi khi va quệt trên đường dù chẳng phải lỗi của ai cả. Hắn chỉ liếc ngang dọc, nhạy cảm với màu da thịt lúc đường vắng và an toàn. Ko suýt soa, không reo hò cổ vũ. 30. Hắn thích ngồi trong quán cafe yên tĩnh, nghe nhạc Trịnh hay những bản piano ko lời và nhìn ra đường xem xe cộ tấp lập, ngẫm về ý nghĩa của cuộc sống. Ko còn thả mình theo những bản remix quay cuồng rồi bay mất xác. 30. Chân rụt lại khi thấy cầu thủ đội bạn ham bóng. Đá bóng không ngoài mục đích cho mồ hôi toát ra ngoài rồi về tắm. Không cá cược, ăn thua bất kỳ điều gì. Mặc kệ những lời người ta chê bai mình yếu đuối, tranh cãi đúng sai với họ chẳng để làm gì. 30. Hắn xếp những chiếc quần bò rách vào phía bên trong cùng của tủ quần áo, lấy lược chải đầu và lau giầy vào mỗi buổi sáng. Hắn biết lúc nào phải về nhà, lúc nào nên dừng nhét thêm men vào cổ họng. Hắn không còn muốn vùi mình trong những cuộc vui thâu đêm suốt sáng, và đo bình minh lúc 12h. 30. Thấy thời gian trôi nhanh hơn. Ước gì 1 ngày có 48 tiếng. Những việc muốn làm thì nhiều mà quay đi quay lại đã hết năm. Nghĩ mình chả làm được cái gì cho ra hồn. Thời gian quá ngắn cho những ai cần nó. Hắn vẫn mơ và viết chúng ra giấy, vạch ra cho chúng từng giai đoạn để rồi thực hiện thay vì ngồi mong chờ một điều kỳ diệu sẽ đến. Tâm đắc với câu: “muốn đạt được thì phải làm, và đã làm thì ko từ bỏ”. 30. Hắn nhận ra tầm quan trọng và giá trị của đồng tiền, giữa lời nói của kẻ có và không có tiền trong tay. Nhưng tiền, vẫn không phải là tất cả. Hắn có thể vứt bỏ mọi thứ chỉ để được tự do và được sống. 30. Ngồi ăn bữa cơm 1 mình thấy lạnh lẽo vô cùng. Hắn nghĩ về gia đình mình nhiều hơn. Lo cho bố mẹ, cho thằng bé, cho người hắn yêu. Mùa đông rét thế này sợ lưng lại đau, chân lại sưng phù ko đi được, rồi ở nhà ai chăm? 30. Tình yêu với hắn như một cốc nước chè. Đặc quá thì đắng, mà nhạt quá thì dễ đánh đồng với nước lọc. Hắn cần 1 cốc nước chè pha vừa miệng, ít đá và bớt nóng đi cho dễ uống và tránh đau họng buổi đêm. 30. Hắn nhận ra hạnh phúc cũng cần phải được học để trọn vẹn. Nhân vô thập toàn, và cái mạng lợn nào lâu ngày rồi cũng sẽ bị vứt một xó giống nhau nếu không được sửa. Ai cũng đều có giới hạn của riêng mình. Ko thể bắt gã thợ mộc làm tốt việc của một gã thợ rèn được, nên đừng đòi hỏi quá nhiều từ một người khác. 30. Hắn đã không còn là chính Hắn 29 năm trước... hắn đã trở thành lão già với nhiều nếp nhăn trong tim... 1.Chỉ đánh nhau khi biết chắc mình có thể thắng hoặc hòa.
2. Ra nước ngoài bao giờ cũng có mì gói trong vali. 3.Hiểu thế nào là cao cấp dù suốt đời không có tiền mua. Nếu không cao về tài sản. Hãy cao về thẩm mĩ. 4. Cái gì mình ngu, hãy cố gắng biến nó thành phong cách. 5. Đừng quan tâm tại sao mình nghèo. Hãy quan tâm tại sao người khác giàu. 6. Đừng sợ kẻ thông minh. Hãy sợ kẻ ngốc tưởng mình thông minh. 7. Làm ra vẻ hiểu thứ mình không hiểu và làm ra vẻ không hiểu thứ mình biết rành rành. 8. Số tiền còn lại trong túi mình là điều tuyệt mật. 9. Chỉ nói về thất bại của mình khi đã thành công trở lại. 10. Đừng tỏ ra giàu có. Hãy tỏ ra bí hiểm. 11. Khi chia tay, luôn luôn nói tốt về người cũ. Nếu họ quá xấu thì không nói gì. 12. Phải nhớ rằng ai cũng là con ếch. Chúng ta chỉ khác nhau ở cái giếng mà thôi. 13. Cố gắng đọc nhiều sách và nghe thuộc lòng vài bản nhạc cổ điển vì thực ra chúng rất ít. 14. Đừng tin vào quảng cáo. Hãy tin vào giá tiền. CUỐI CÙNG THÌ MỌI THỨ SẼ ỔN. NẾU NÓ CHƯA ỔN THÌ CHƯA PHẢI CUỐI CÙNG . War The Imitation Game (Benedict Cumberbatch) - Người giải mã Saving Private Ryan (Tom Hanks) The Shawshank Redemption - Nhà tù Shawshank The Way Back * Defiance (Daniel Craig) * Fury (Brad Pitt) * Life The Secret Life of Walter Mitty (Ben Stiller) Captain Phillips (Tom Hanks) The Pursuit of Happyness (Will Smith) The Motorcycle Diaries The Hundred-Foot Journey The Tree of Life (Brad Pitt) Saving Mr.Banks (Tom Hanks) Forrest Gump (Tom Hanks) Chef Cast Away (Tom Hanks) Into the Wind * Business The Wolf of Wall Street (Leonardo DiCaprio) Action Looper (Bruce Willis) Divergent (Shailene Woodley) - Insurgent (Shailene Woodley) District B13 - District B13: Ultimatum - Brick Mansion (David Belle) Pacific Rim Now You See Me Jumper Chappie Hại Não The Sixth Sense (Bruce Willis) The Maze Runner Inception (Leonardo DiCaprio) Trance Love Music And Lyrics Marina The Spectacular Now (Shailene Woodley) * The Fault in Our Stars (Shailene Woodley) * Triology Ice Age/Rio/Madagascar/Despicable Me/How To Train Your Dragon/The Smurfs Fast & Furious/Transporter/Die Hard Ocean/Taken Transformers/Hitman Final Destination/Saw Twilight/Harry Porter ![]() Cũng đã hơn 1 năm trôi qua từ lúc bước lên từ vực thẳm để lạc lõng giữa loại hình công việc mới... Hồi mới vào Công ty, thấy công việc có vẻ chả hợp gì với mình, suốt ngày như thằng cu li đến văn phòng chạy tới chạy lui.. giờ thì lại thấy mỗi ngày không được đến Văn phòng, lại thấy nhớ nhớ thèm thèm.. Hồi mới vào Công ty, chả có đồng bạc nào trong người,đến văn phòng thấy áp lực lắm nhất là những lúc đi ăn... giờ thì đã biết cân đối những gì cần thiết và không cần thiết để chi tiêu... Hồi mới vào Công ty, công việc cực kỳ vất vả và lung tung không có định hình, chả biết mình sẽ làm gì, hợp với công việc gi... giờ thì mới thấy chả ai chọn được công việc cho bản thân mà đơn giản công việc sẽ chọn mình... Hồi mới vào Công ty, thấy cái gì cũng mới, ai làm được cũng là siêu nhân... giờ thì thấy rằng mình chả khác gì siêu nhân... Hồi mới vào Công ty, nghĩ rằng chỉ cần đổi môi trường sống sẽ thay đổi được bản thân... giờ thì hiểu rằng chỉ cần mình thay đổi, mình sẽ thay đổi được tất cả... Hồi mới vào Công ty, luôn nghĩ rằng mình luôn là người gặp may mắn... giờ thì thấy rằng TẤT CẢ ĐỀU CÓ LÝ DO của nó... Hồi mới vào Công ty, luôn cảm thấy mình quá thẳng tính và làm việc cảm tính và cảm thấy GATO với những đứa khôn khéo trong ăn nói... giờ thì thấy rằng thái độ GATO chả giải quyết được cái vấn đề gì, vấn đề là hiệu quả công việc và phân công công việc tốt... Và hơn tất cả so với hồi mới vào Công ty, mình đang hạnh phúc với công việc, gia đình và tình cảm với những anh/chị, người bạn cũng "KHÔNG PHẢI DẠNG VỪA ĐÂU" |
Categories
All
Archives
March 2023
|